tiếng đó trong ốm nhom gầy đét, cặp mắt cú vọ. Tên cao nghe hỏi, không nói lời nào, chỉ “ừm” một tiếng rồi rít một hơi thuốc thật sâu ra vẻ chờ đợi. Thằng ốm trông có vẻ không còn kiên nhẫn đi tới đi lui một cách bực tức, miệng lẩm bẩm: – Mẹ nó… thôi tụi mình lên lầu được không? Bộ cha hả! Bắt chờ hoài, muốn lắm rồi. Hắn không hiểu thằng ốm nói gì. Hắn chỉ biết là hai gã này đang chờ người để giao một món hàng trên lầu. Hắn nghĩ chả lẻ họ buôn bán thuốc phiện. Đang miên mang suy nghĩ thì bỗng