ngạc nhiên khi thấy chị Tư của nó thút thít khóc, cặp mắt chị đỏ hoe thắm đượm hai hàng nước mắt. Nó cho rằng chị khóc là do nó đã cướp mất cuộc đời con gái trong trắng của chị. Nghe Hoàn nói, chị Vân gượng cười: – Không sao đâu! Không phải lỗi của em đâu! Chị khóc vì chị cảm thấy sung sướng khi được em yêu đấy. Chị cảm ơn em nhiều. Sau này, chị sẽ không bao giờ quên em đâu! Hai chị em lúc bấy giờ mới rời nhau ra. Con cu của Hoàn đã xìu xuống và thun nhỏ như trái ớt khô lại bị mắt mưa, trông thật