Quả nhiên như em dự đoán, bác sĩ trông vậy nhưng không thể nào “hạ thủ” được em, đến giai phông như anh Lực anh Hoàng còn chẳng tới đâu với em, huống hồ một “con cặc trí thức” như của ông bác sĩ.
Cuối cùng, rồi bác sĩ cũng phải hộc lên như một con heo bị chọc tiết với hai cánh tay quờ quạng, hết quơ sang ôm lồn cô y ta rồi tới choàng xuống ghì xiết lấy em để “thở hơi cuối cùng” cho dòng tinh khí trắng đục bắn vọt ra khỏi lồn em trong khi em và cô y tá vẫn còn tỉnh táo.