thì bảo. – “Đi chứ. Ngu sao mà không đi.” Dung trả lời với giọng náo nức. “Nhưng đi bao lâu?” – Hai ngày, mình ngủ qua đêm ở nhà cô Lan. – Ok. – Vậy sáng thứ bảy anh Nam sẽ đến đón hai mẹ con em. – Ok. – Vậy thì đi ngủ đi. Bye. – Bye chị. Dung chìm dần vào giấc ngủ, trong đầu nàng vẫn còn vướng víu hình ảnh những chiếc áo tắm mà nàng sẽ bận khi ra biển, cảnh bé Ti đang đùa với sóng, và ánh mắt si mê của anh Nam khi nhìn nàng trong bộ bikini hai mảnh Bãi biển Vũng Tàu thật đông vui, ánh nắng