dãi ướt đẫm và hồn bay phách lạc. Còn tụi nó thì mặc cho cô van nài xin xỏ vẫn cứ thế làm tới. “Nè cho cô nứng chết luôn nhé, cô ra nước nữa đi chưa đủ đâu khi nào đủ thì tụi em mới chơi cô được cô gắng tí nữa đi nhé!” “Không mấy anh ạ em van đấy! Hãy tha cho em đi”. Do không chịu nổi nữa nàng đã phải hạ mình kêu chúng bằng anh, vì nàng có muốn vùng mình để thoát thân cũng chẳng được khi đã bị chúng giữ chặt cả tay chân. Khi thấy cô không còn chịu nổi nữa và đã hạ mình kêu tụi nó bằng anh, thì